Pages

Ads 468x60px

Thứ Sáu, 16 tháng 8, 2013

Hai mặt

Khi tôi còn nhỏ tôi thường xem mẹ dệt vải, tôi thắc mắc hoài là tại sao mẹ ngồi hết ngày này qua ngày khác trên một cái khung gỗ với những sợi loằng ngoằng vô nghĩa như thế, nó có gì đẹp đâu sao khiến mẹ say mê đến vậy? Tôi đem chuyện thắc mắc với mẹ, mẹ không biết phải giải thích vơi một đứa nhóc 3 tuổi thế nào để tôi hiểu nên mẹ đành nhấc bổng tôi lên ngồi vào lòng mẹ! Tôi bỗng vỡ òa…trước mắt tôi là một bức tranh vô cùng sống động có đủ màu sắc. Màu xanh của lá, màu đỏ màu hồng của hoa, màu vàng của nắng…trái ngược hoàn toàn với những gì khi tôi đứng dưới đất và ngước nhìn lên từ phía dưới chiếc khung cửi.
Góc Tâm Hồn GocTamHonorg hai mat1 zpsaf0f6ffa Hai mặt
Ngày ấy với tôi có chăng chỉ là một bất ngờ nho nhỏ mẹ dành cho mình, nhưng giờ thì tôi hiểu cuộc sống cũng như vậy luôn luôn tồn tại hai mặt. Và nếu bạn chỉ đứng ở một hướng để nhìn về nó có thể nó sẽ rất đẹp, nhưng cũng có thể nó vô cùng tệ hại khi bạn đứng ở phía đối diện.
Tôi vẫn còn nhớ như in cái cảm giác thất vọng, buồn bã thế nào khi tôi thi trượt Học viện quân y, tôi đã khóc cả tháng ròng, đường cùng tôi mới đi học kinh tế và thành một người như hôm nay, ông chủ của một công ty với số lao động lên tới hàng trăm, một giảng viên và là một nghiên cứu sinh của một trường danh giá hàng đầu Châu á. Nếu như tôi đỗ Học viện quân y ngày ấy có thể giờ tôi đang là một bác sỹ ở một bệnh viên quân dân y vùng biên nào đó và mọi thứ chỉ dừng lại ở từ “nếu”. Nhưng thực tế chỉ ra rằng, thất bại trong thi cử ngày ấy đã mở ra một trang hoàn toàn mới trong cuộc đời tôi và tôi đang hạnh phúc với trang đời hiện tại.
Tuy nhiên, để có ngày hôm nay cuộc sống của tôi không hề hồng như bạn đang nhìn thấy. Vào những ngày cuối năm 2011 một biến cố lớn đã xảy ra trong đời sống kinh doanh của tôi. Công ty chênh vênh bên bờ phá sản, nợ nần chồng chất, đối tác rút lui, nhà cung cấp đòi nợ, bạn bè xa lánh…tôi không còn gì theo cả nghĩa đen và nghĩa bóng. Nhưng trong một lần lang thang tôi tình cờ phát hiện ra ngành nghề mới đưa công ty thoát khỏi khủng hoảng vốn không phải là ngành nghề tôi định làm khi sáng lập công ty. Và cũng trong lúc cùng cực nhất của đời người tôi nhận ra những người bạn đích thực của mình, nhận ra những người sẵn sang hy sinh tất cả vì mình mà nếu như không có lần phá sản ấy cõ lẽ tôi luôn nghĩ tôi thật nhiều bạn và ai cũng tốt với tôi.
Góc Tâm Hồn GocTamHonorg hai mat2 zps7a5cf7e9 Hai mặt
Bạn thấy đấy khi cách cửa này khép lại thì một cách cửa khác đã sẵn sàng mở ra để đón bạn bước vào như trong một bài viết tôi đã từng hỏi, nếu Bầu Đức thành công trong nghiệp thi cử thì liệu có một HAG hoành tráng như ngày hôm nay, nếu Steve Jobs không bị tống cổ ra khỏi cái công ty do ông ta thành lập thì liệu có Apple hôm nay và nếu Nick Vujicic sinh ra đã lành lặn có thể VN đã không chào đón anh hoành tráng đến thế trong những ngày tháng năm vừa rồi? Đọc đến đây bạn hãy dừng để ngẫm xem mình đã từng gặp một khó khăn, một thất bại trong đời và rồi bạn phản ứng với nó thế nào và vượt qua nó ra sao?
Nếu coi thất bại hay khó khăn mà bạn gặp phải là điểm cuối cùng của cuộc đời thì hẳn đó là một thất bại rồi. Nhưng nếu coi đó là một khởi đầu mới cho cuộc sống của bạn thì mọi thứ mới chỉ bắt đầu! Và nếu bạn không có ý định sống nữa thì cũng không cần phải đọc tiếp đoạn sau tôi viết những gì, nhưng nếu bạn còn muốn sống hoặc phải sống bạn nên đọc tiếp phần sau.
Bởi nếu bạn cần phải sống hay muốn sống thì bạn đang lãng phí thời gian khi chỉ nhìn cuộc sống từ một phía. Thất vọng, buồn chán, oán trách, khổ đau, đổ lỗi…đó thực chất là biểu hiện của thái độ nhìn cuộc đời từ một hướng, bởi nó chỉ cho bạn thấy một mặt của những gì bạn gặp phải dù đó là thuật lợi hay khó khăn. Thay bằng ngồi đó mà âu sầu khi thất bại trong công việc, ngồi đó mà than vãn khi bị đối xử bất công, ngồi đó mà trách móc cuộc đời sao không công bằng với bạn, ngồi đó mà đổ lỗi cho chính sách của chính phủ..vv và vv. Sao không đứng lên mà làm lại hay tìm một lối đi khác cho mình. Bởi có thể bạn sẽ tiếp tục thất bại nhưng chí ít bạn có 50% thành công trong đó, có 50% để nhìn thấy mặt kia của cuộc sống. Bằng không bạn chỉ như tôi khi 3 tuổi nhìn cái khung cửi ở chiều cao 60cm của mình!
Có thể bạn đang cười vì tôi nói những điều sách vở, tôi đồng ý. Nhưng nếu có thể bạn cứ thử nghĩ, thử làm một điều sách vở như tôi nói xem sao! Tôi không chắc nó đưa bạn đến một thành công, nhưng chắc chắn nó sẽ cho bạn một trải nghiệm mới, một cái nhìn mới, một hướng đi mới về cuộc đời chính bạn. Để bạn thấy cuộc sống không có đường cùng trừ khi bạn muốn thế và rằng, nó không chỉ có một màu, không chỉ có một mặt. Cuộc sống như thế nào hoàn toàn từ chính nhận thức và hành động của bạn!
 

About Me

Ảnh của Tôi
Hi! My name is Quoc Khanh. I am from Vietnam.

Followers